Picture of the author
Published on

[Book Review] Dám bị ghét

Authors

Tựa sách

Các mối quan hệ xã hội thật mệt mỏi.

Cuộc sống sao mà nhạt nhẽo và vô nghĩa.

Bản thân mình xấu xí và kém cỏi.

Quá khứ đầy buồn đau còn tương lai thì mờ mịt.

Yêu cầu của người khác thật khắc nghiệt và phi lý.

TẠI SAO BẠN CỨ PHẢI SỐNG THEO KHUÔN MẪU NGƯỜI KHÁC ĐẶT RA?

      Trong chuyến đi Đà Lạt vừa rồi, mình đã mua cuốn Dám bị ghét, một phần vì caí tựa sách, phần còn lại vì dòng intro sách như nói lên những gì mình đang cảm thấy vậy. Dưới đây là những ghi chú mà mình đã nhận được từ cuốn sách này.

      Đầu tiên là về suy nghĩ hướng mục đích. Tức là khác với suy nghĩ hướng nguyên mà mình hay nghĩ, con người mình Không phải được tạo ra từ những sự kiện trong quá khứ mà nên. Mình thường nghĩ như này, tại bố mẹ mình quá nghiêm khắc mà mình trở nên sợ hãi không dám làm những điều mình muốn, vì sợ bố mẹ mắng mà luôn cố gắng ko làm gì sai, luôn muốn đạt được kì vọng của họ. Rồi đến khi lớn, khi bố mẹ không còn mong muốn gì ở mình, mình cũng không còn biết mình muốn gì và làm gì. Nhưng rồi mình nhận ra, không phải tại bố mẹ, mà tại mình không chịu thay đổi, tại cái cảm giác cứ đều đều, yên ổn như này thật thoải mái quá đi, rằng mình cứ sống với sự thoải mái này cũng được, là chết dần chết mòn trong sự thoải mái đấy. Giờ khi mình không ở cùng bố mẹ nữa, chỉ còn lại mình, quyết định cuộc sống của mình.

      Thứ hai là về nhiệm vụ cuộc đời. Rốt cuộc, thì mình ghét bản thân mình vì gì, phải chăng chỉ khi mình so sánh bản thân với những người xung quanh. Bản thân mình vừa là trung tâm vừa không là trung tâm, mình phải tập trung vào bản thân nhưng mình không phải trung tâm thế giới này. Để có thể hoàn thiện bản thân, trước hết phải chấp nhận bản thân mình (bản thân mình hiện tại đúng là kém thật, nhưng mình có thể thay đổi điều đó), rồi tin tưởng người khác và rồi cống hiến cho người khác, để có được cảm thức cộng đồng(cảm giác có giả tri ở đây).Hạnh phúc sẽ đạt được khi mình có cảm giác về cảm thức cộng đồng, tức là sự tồn tại/hành vi của mình có giá trị cho cộng đồng của mình. Hơn nữa, có 1 điều nghe có vẻ đối lập, (nhưng thực tế thì 2 mặt đối lập luôn tồn tại song song phải không nào) việc mình tin tưởng=> cống hiến cho cộng đồng thực chất là vì lợi ích của bản thân, vậy nếu niềm tin của mình bị phản bội, giá trị của mình không được công nhận bới người khác thì sao? Thì đó là chuyện của người ta, là nhiệm vụ cuộc đời của người ta. Việc của mình là tạo ra giá trị mà mình tin là có giá trị cho cộng đồng của mình, như vậy, dù cho mn có nghĩ gì, mình vẫn sẽ cảm nhận được cảm thức cộng đồng/ giá trị của bản thân mà cảm thấy hạnh phúc. Tuy những điều này mình nói ra còn sách vở, nhưng mình tin nếu mình tập áp dụng những suy nghĩ này mình sẽ có một cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống.

      Cuối cùng là hạnh phúc ngay tại đây vào lúc này. Như mình đã nói, quá khứ không tạo nên con người bạn, bạn là ai được quyết định bởi hành động của bạn ngay tại đây vào lúc này. Nếu như quá khứ và tương lai như con đường đèn lập lờ thì hiện taị (tại điểm này) sẽ sáng rõ hơn bao giờ hết. Cuộc đời không phải đường vạch liền mà là từng điểm nhỏ tạo nên.

      Đó là những điều thú vị mình đã góp nhặt được từ cuốn sách này. 1 quan điểm mới, 1 góc nhìn đa chiều hơn. Good food for thought :D